Sợ...
vì cái xã hội này đang dần thay đổi.
Sợ...
vì mọi người xung quanh tôi ai cũng đang thay đổi.
Sợ...
vì cảm thấy...chính con người mình cũng đang dần thay đổi...
Sợ...
1 ngày nào đó sẽ ko còn là mình nữa...trở thành 1 người khác...
Sợ...
khy chúng nó bảo- sao dạo nài mày LẠ tek?!
Sợ...
ánh mắt của mẹ " con làm sao tek? "
Sợ...
vì hình như trong mắt mọi người..mình đã thay đổi!~
...Vì lâu lắm rồi chưa được cười ..cười 1 cách thoải mái, 1 nụ cười thực sự.
...Vì lâu lắm rồi chưa được cảm nhận 1 niềm hạnh phúc, dù chỉ là vô cùng nhỏ bé.
...Vì bấy lâu nay luôn sống GIẢ TẠO..luôn đeo 1 cái mặt nạ.
Khóc! đâu phải lúc nào cũng khóc được.
Chết! nói thỳ dễ nhưng cũng h0k phải cách giải quyết.
Tâm hồn đã chai lì, vô kảm vs mọi thứ..nhiều người nói ta vô tình, sống bạc bẽo!!!
Hóa ra trong mắt mọi người mình là như vậy?!
...
Có ai đó..làm ơn..giữ tôi lại..để h0k bị cuốn đi.................
...
Muốn làm nắng..để được mong chờ sau những cơn mưa dai dẳng, sưởi ấm cho cây cỏ và mọi vật..Nắng gắt khô khan nhưng ấm áp vẫn cứ len lỏi dù ta cố che đi...!